Chúa nhật II Mùa Chay, năm B
Tổ phụ Áp-ra-ham dâng lễ tế.
Bài trích sách Sáng thế.
1 Hồi đó, Thiên Chúa thử lòng ông Áp-ra-ham. Người gọi ông : “Áp-ra-ham !” Ông thưa : “Dạ, con đây !” 2 Người phán : “Hãy đem con của ngươi, đứa con một yêu dấu của ngươi là I-xa-ác, hãy đi đến xứ Mô-ri-gia mà dâng nó làm lễ toàn thiêu ở đấy, trên một ngọn núi Ta sẽ chỉ cho.”
9a Tới nơi Thiên Chúa đã chỉ, ông Áp-ra-ham dựng bàn thờ tại đó. 10 Rồi ông Áp-ra-ham đưa tay ra cầm lấy dao để sát tế con mình.
11 Nhưng sứ thần của Đức Chúa từ trời gọi ông : “Áp-ra-ham ! Áp-ra-ham !” Ông thưa : “Dạ, con đây !” 12 Người nói : “Đừng giơ tay hại đứa trẻ, đừng làm gì nó ! Bây giờ Ta biết ngươi là kẻ kính sợ Thiên Chúa : đối với Ta, con của ngươi, con một của ngươi, ngươi cũng chẳng tiếc !” 13 Ông Áp-ra-ham ngước mắt lên nhìn, thì thấy phía sau có con cừu đực bị mắc sừng trong bụi cây. Ông Áp-ra-ham liền đi bắt con cừu ấy mà dâng làm lễ toàn thiêu thay cho con mình.
15 Sứ thần của Đức Chúa từ trời gọi ông Áp-ra-ham một lần nữa 16 và nói : “Đây là sấm ngôn của Đức Chúa, Ta lấy chính danh Ta mà thề : bởi vì ngươi đã làm điều đó, đã không tiếc con của ngươi, con một của ngươi, 17 nên Ta sẽ thi ân giáng phúc cho ngươi, sẽ làm cho dòng dõi ngươi nên đông, nên nhiều như sao trên bầu trời, như cát ngoài bãi biển. Dòng dõi ngươi sẽ chiếm được thành trì của địch. 18 Mọi dân tộc trên mặt đất sẽ cầu chúc cho nhau được phúc như dòng dõi ngươi, chính bởi vì ngươi đã vâng lời Ta.” Đó là lời Chúa.
Bài đọc 2: Rm 8,31b-34
Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tiếc.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.
31b Thưa anh em, có Thiên Chúa bênh đỡ chúng ta, ai còn chống lại được chúng ta ? 32 Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tiếc, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta. Một khi đã ban Người Con đó, lẽ nào Thiên Chúa lại chẳng rộng ban tất cả cho chúng ta ? 33 Ai sẽ buộc tội những người Thiên Chúa đã chọn ? Chẳng lẽ Thiên Chúa, Đấng làm cho nên công chính ? 34 Ai sẽ kết án họ ? Chẳng lẽ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã chết, hơn nữa, đã sống lại, và đang ngự bên hữu Thiên Chúa mà chuyển cầu cho chúng ta ? Đó là lời Chúa.
Tin Mừng: Mc 9,2-10
Đây là Con Ta yêu dấu.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
2 Khi ấy, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. 3 Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. 4 Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. 5 Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay ! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” 6 Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng. 7 Bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rằng : “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” 8 Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.
9 Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. 10 Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu “từ cõi chết sống lại” nghĩa là gì. Đó là lời Chúa.
______________________
TRAO TẶNG CON CHO KẺ PHẢN NGHỊCH – Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
Hôm 15/01 báo Dân Trí đưa tin, một đôi vợ chồng lên mạng rao bán đứa con ruột của mình mới một tháng tuổi với giá 20 triệu, người mua trả giá mười tám triệu. Đọc mẩu tin này mà thấy lòng mình đau nhói, thật không thể tin tình ruột thịt máu mủ ngày hôm nay cũng trở thành một món hàng. Mẩu tin không cho biết lý do vì sao đôi vợ chồng này đã phải cắn răng bán đi khúc ruột của mình. Trước đó vào đêm Giáng Sinh, tại khu vực Cây Gáo, Trảng Bom, Đồng Nai, người ta cũng phát hiện một chiếc thùng xốp, trong đó có một bé sơ sinh và một ít đồ dùng, kèm theo miếng giấy với dòng chữ: Xin giúp tôi nuôi bé, tôi không còn cách nào khác. Người mẹ này có lẽ vô cùng đau khổ và vì một hoàn cảnh nào đó hết sức đặc biệt, bà đành dứt bỏ núm ruột của mình với hy vọng có ai đó chăm sóc cho con mình tốt hơn.
Thưa quý OBACE, việc phải dứt bỏ đứa con của mình như hai trường hợp nêu trên, cho dù vì lý do gì thì cũng là một nỗi đau cắt gan cắt ruột của cha mẹ. Có những cha mẹ đã bước đến bước đường cùng, không còn lối thoát, do đó, tìm cách để con mình được thoát cái khổ. Nhìn thì có vẻ là hành động nhẫn tâm đoạn tình, nhưng đằng sau đó lại là sự hy sinh, cam chịu của cha mẹ, chấp nhận đau đớn, để hy vọng con mình được sống đàng hoàng hơn.
Lời Chúa hôm nay cho thấy Thiên Chúa của chúng ta cũng phải trải qua đau đớn tột cùng khi trao tặng Con Một của Ngài cho nhân loại, là những kẻ phản nghịch. Thật là nghịch lý, khi hành động trao tặng này không phải để cho Con của Ngài được hạnh phúc, nhưng lại là để cho những kẻ phản nghịch được cứu và được sống hạnh phúc.
Thời Sáng Thế, Thiên Chúa đã cho ông Abraham được trải qua nhiều cung bậc vui buồn trong cuộc sống. Ông và gia đình vâng theo lời mời gọi của Thiên Chúa để lên đường đi đến đất Ta sẽ chỉ cho. Kinh Thánh nói rằng: Ông ra đi mà không biết mình đi đâu, nhưng vì tin vào Thiên Chúa, ông vẫn lên đường. Thiên Chúa dường như thử thách lòng tín trung của ông, khi hứa cho ông sẽ có con nối dõi và dòng dõi ông sẽ đông như sao trên trời, như cát dưới biển. Vậy mà, cho đến hơn tám mươi tuổi, hai ông bà vẫn chưa có được một đứa con. Cuối cùng, Thiên Chúa thực hiện lời hứa, cho ông có được một người con trai là Isaac. Thiên Chúa vẫn không ngừng thử thách Abraham: câu chuyện sách Sáng Thế hôm nay kể lại, Thiên Chúa lại nói với Abraham: Hãy đem con của ngươi, đứa con một yêu dấu là Isaac, làm lễ toàn thiêu trên ngọn núi Ta sẽ chỉ cho. Nghe mệnh lệnh này của Thiên Chúa, quả thật, Abraham nát tan cõi lòng, vì bao nhiêu hy vọng, tương lai dòng dõi, ông đã đặt trọn nơi người con này, nay Chúa lại muốn ông sát tế nó để dâng cho Chúa. Đòi hỏi này đặt Abraham vào thế phải chọn lựa cách quyết liệt, chọn Chúa hay chọn con mình. Nếu chọn con mình, thì ông chỉ có được một người con cho riêng mình và thất tín với Chúa, còn nếu chọn Chúa thì có nghĩa là phải hy sinh đứa con, phải ra tay sát tế chính khúc ruột của mình, là chấp nhận cắt đứt tương lai, hy vọng của mình. Cuối cùng, ông Abraham đã chọn vâng phục Chúa, để hy sinh, trao dâng đứa con một của mình cho Chúa. Ông tin rằng, Chúa không bao giờ thất hứa và Chúa luôn có cách hành động riêng của Ngài mà con người không thể hiểu, không thể dự đoán được. Vì tin tưởng hoàn toàn nơi Chúa, cho dù lòng đau như cắt, ông vẫn bình thản cùng con lên đường, để đi đến nơi sát tế con mình. Câu hỏi của cậu bé như lưỡi dao đâm sâu vào trái tin đang đau đớn của người cha đau khổ: Thưa cha có củi có lửa đây rồi, còn của lễ ở đâu? Với niềm tin, ông trả lời con mình: Con à! Chúa sẽ liệu cho chúng ta. Đúng như thế, Thiên Chúa chỉ thử lòng Abraham, Thiên Chúa không muốn thấy một người cha quá đau đớn khi chứng kiến con mình bị sát tế, Ngài đã chuẩn bị một con cừu gần đó để Abraham sát tế thay cho con mình.
Điều Thiên Chúa không muốn xảy ra cho Abraham, không muốn ông quá đau khổ, vì phải chứng kiến việc tự tay hiến tế con của mình, thì điều đó lại xảy ra cho chính Thiên Chúa. Thiên Chúa chỉ có một Người Con Duy Nhất, nhưng vì quá yêu nhân loại, Ngài quyết định trao Người Con ấy cho nhân loại. Nhân loại này đã không những không biết ơn, nhưng lại còn loại trừ Người Con ấy và cuối cùng đã giết Con Một của Thiên Chúa trên cây thập giá. Thư Rôma nói với chúng ta rằng: Đến như chính Con Một của mình, Thiên Chúa cũng chẳng tiếc, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta, thì lẽ nào Thiên Chúa lại tiếc chúng ta điều gì?
Tin Mừng hôm nay kể lại việc Chúa Giêsu đưa các môn đệ thân tín lên núi cao và thay đổi dung nhan trước mặt các ông. Cuộc biến hình này nhằm cho các tông đồ nhìn thấy vinh quang Thiên Chúa nơi Thầy của mình. Cũng qua cuộc biến hình này, Đức Giêsu muốn củng cố đức tin cho các môn đệ, giúp họ chuẩn bị tâm hồn để có thể đón nhận sự kiện vô cùng kinh hoàng sắp xảy ra cho Thầy mình, đó là việc Chúa sẽ bị bắt, bị giết. Khi Chúa Giêsu biến đổi dung nhan nên sáng như mặt trời, áo trở nên trắng như tuyết, liền có ông Môsê và Êlia hiện ra đàm đạo với Người. Hai vị là đại diện cho Lề luật và các ngôn sứ mà Đức Giêsu như là điểm quy tụ của tất cả lề luật và các lời ngôn sứ cựu ước đã nhắm tới.
Các môn đệ khi chứng kiến vẻ vinh quang của Thầy mình. Ông Phêrô như muốn kéo dài những phút vinh quang và hạnh phúc này, liền lên tiếng xin: Thưa Thầy, chúng con được ở đây thật là hay, chúng con xin làm ba lều: Một cho Thầy, một cho Môsê và một cho Êlia. Các ông như muốn ở lại mãi trong vinh quang và hạnh phúc của thiên đàng này.
Nhưng mục đích của cuộc hiển dung không nhắm đến việc cho các môn đệ sống trong mơ, nhưng là đối diện với thực tế của cuộc sống, mà cụ thể là cuộc khổ nạn Đức Giêsu sắp trải qua. Lúc đó, một đám mây bao phủ các Ngài và có tiếng phán rằng: Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời người. Đây là tiếng nói của Thiên Chúa Cha như giới thiệu, như trao gửi Con của Ngài cho nhân loại. Tiếng nói này còn như lời nhắn nhủ, mời gọi nhân loại đón nhận Con của Ngài với lòng trân trọng và lắng nghe: Hãy vâng nghe lời người. Điều mà Thiên Chúa Cha khi trao tặng con mình là muốn tất cả nhân loại đón nhận và lắng nghe lời của Con Ngài. Tuy nhiên, nhân loại này đã đón nhận Con của Thiên Chúa cách hờ hững và thậm chí họ còn manh tâm bắt và giết Ngài, loại trừ Ngài ra khỏi cuộc sống. Vì thế, khi từ trên núi xuống, Đức Giêsu đã nói trước về cuộc khổ nạn của Ngài cho các môn đệ, Ngài yêu cầu các môn đệ giữ kín điều các ông đã chứng kiến cho đến khi Con Người từ cõi chết sống lại. Các môn đệ thắc mắc, băn khoăn bàn hỏi nhau: từ cõi chết sống lại nghĩa là gì? Và chỉ sau khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại và ban Chúa Thánh Thần, các ông mới nhớ lại những điều Chúa Giêsu đã nói trước và từ đó các ông tin vào lời Kinh Thánh.
Thưa quý OBACE, Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi ban Con Một… và một khi đến Con của mình, Thiên Chúa cũng còn ban tặng cho chúng ta, thì chắc chắn Người sẽ không tiếc chúng ta điều gì. Đó là điều Lời Chúa hôm nay muốn quả quyết cho chúng ta, giúp chúng ta xác tín vào tình yêu, lòng bao dung tha thứ của Thiên Chúa, để ta chỉnh sửa lại cuộc sống của mình. Vì Thiên Chúa không sai Con của Ngài đến để trừng phạt thế gian, nhưng là để yêu thương và tha thứ. Vì vậy, chúng ta không thể để mình sống trong sợ hãi hoặc thất vọng về tình trạng quá khứ của mình, nhưng tin tưởng đến với Chúa qua Bí tích Giải tội để được thứ tha.
Lời của Chúa Cha hôm nay nói với các môn đệ cũng là lời nói với mỗi người: Hãy vâng nghe lời Người. Chúa Cha muốn chúng ta mở rộng tâm hồn đón nhận Đức Giêsu là Con Thiên Chúa vào cuộc đời mình, qua việc tham dự thánh lễ và rước lễ. Chúa muốn hiện diện và đàm đạo với mỗi người trong những toan tính công việc và khó khăn của cuộc sống. Chúa là nhà tư vấn tài ba, có thể giúp ta hoá giải mọi khó khăn bế tắc. Hãy vâng nghe lời người là sẵn sàng tùng phục những gì Chúa nói với mỗi tâm hồn, cho dù đó là điều khó và cho dù, đó là điều khiến ta phải từ bỏ hy sinh và mất mát.
Xin Chúa giúp ta biết sống tâm tình biết ơn vì Chúa đã trao tặng Con Một của Ngài cho chúng ta và xin cho mỗi người trở nên những môn đệ trung tín luôn biết đón nhận và lắng nghe những gì Chúa muốn nơi cuộc đời và gia đình của mình. Amen!